ĐỒNG ĐÊM....
Tự mình ra ngắm bờ đê
Biết bao nỗi nhớ tràn về trái tim
Thật sao mọi thứ im lìm
Sao người ngóng đợi lim dim mắt buồn
Đôi dòng lệ cứ trào tuôn
Biết bao sầu vắng lại luồn nỗi đau
Rất mong cuộc sống sang giàu
Để mình tay nắm với nhau thắm nồng
Dõi nhìn viễn cảnh xa trông
Cùng tim nhịp thở gió đồng nội đêm
Bởi trong cảm xúc êm đềm
Khi người xa vắng ấm êm ngóng chờ.
Tg Phương Uyên
Ảnh st
CHIỀU NÀO CHẲNG CÓ HOÀNG HÔN
(Lục bát)
Thơ: Đỗ Thiện Dũng
Chiều nào chẳng có hoàng hôn,
Chiều nào chẳng có nỗi buồn vây quanh.
Chắc em cũng giống như anh
Khi màn đêm xuống phải đành lặng im?
Nỗi buồn cất giấu trong tim,
Trong đêm thanh vắng đi tìm bóng nhau.
Đêm đêm ta vẫn ôm sầu
Nghĩ thời gian bắc cái cầu dài ghê!
Hoàng hôn chiều xuống đê mê,
Cỏ hoa níu bước lối về Tiêu Tương.
Người đi lòng những vấn vương
Xa xôi nơi ấy người thương ngóng chờ?
Thôi đành viết mấy vần thơ,
Ngắm hoàng hôn tím mà mơ tới người.
Dù đang mệt lắm người ơi!
Đọc tin lại thấy mệt vơi đi nhiều.
Thì ra hai chữ tình yêu.
Tuyệt vời hơn cả một liều thuốc tiên.
(21/07/2022)
---------------------------
VUI KHOẺ
Anh đây vẫn cứ mỉm cười
Mặc dù nhiều lúc chẳng tươi chút nào
Vẫn có giây phút giải lao
Cốc bia chén rượu đâu hao hụt gì
Ai mà tỏ vẻ khinh khi
Thì mặc kệ nó chẳng gì bằng ta
Cứ vui thích thì hát ca
Buồn mình lên phố uống trà giải khuây
Thỉnh thoảng vui chơi đó đây
Cho dù cuộc sống còn đầy khó khăn
Nhưng sao ta phải lăn tăn
Bên ngoài còn những nhọc nhằn hơn ta
Bình minh đẹp lắm bạn à
Thiên nhiên ban tặng cho ta vui đùa Những thứ có tiền chẳng mua
Mà phải cảm nhận không thua chính mình
Chữ tiền đi với chữ tình
Ta đây chẳng có nên mình bỏ qua
Vui khoẻ là những món quà
Giản đơn như vậy nên ta mừng rồi.
19.07.2022 tg DANH LỢI
--------------------
BUỒN VÔ TẬN
Cô đơn lắm nhưng mà không dám nói
Chẳng dám tin ai đó sẽ thương mình
Nên cứ thế nép vào trong đêm vắng
Nhếch môi cười nhìn khói thuốc bay bay
Đời bạc lắm tình nhiều khi gian dối
Biển nông sâu còn có đáy cơ mà
Thôi cứ thế khóc oà như trẻ nhỏ
Khóc một mình nào ai phán ai khinh
Mệt mỏi lắm nhưng mà không cầu cạnh
Chẳng ai bên để dựa dẫm buông xoà
Chỉ biết cố mà gồng lên mạnh mẽ
Đôi vai gầy gánh tất cả lo toan
Tủi thân lắm nhưng mà không ai oán
Ải đao thương sao giằng kín con đường
Chân cứ bước mặc sóng đời xuôi ngược
Bước một mình nên nào dám than van.
(Người viết thơ đau)
BD 21/07/2022
---------------------------
ƯỚC!
Tác giả Phan Khải, ảnh mạng.
Ước chi mình là gió
Dễ dàng đến bên em
Gơi chuyện để làm quen
Lâu rồi: thành tri kỷ
Mặc lòng hôn tóc mây
Ươc mình: là bóng cây
Che đầu em khỏi nắng
Bên bờ sông thanh vắng
Em trong vòm cây anh
Ước minh: là sông xanh
Có hơi nước mát lành
Ẩn trong từng ngọn gió
Nhẹ hôn bờ môi em...
Ước mình: là bóng đêm
Ru em tròn giấc ngủ
Khi vầng dương lụi tàn
Anh ngập tràn hạnh phúc
Cả đêm dài bên em!