Đừng yêu người lặng lẽ nhìn em đau
Rồi trách mình không cho em hạnh phúc
Khi người đan ông cúi đầu bất lực
Thì em còn biết trông đợi vào đâu
Đừng yêu người khi hoạn nạn ốm đau
Lại chẳng tìm thấy anh ta đâu cả
Khi em chỉ khiêm tốn trong lòng họ
Thì chữ yêu tốt nhất đừng nên
Đừng yêu người cứ xin lỗi triền miên
Như chứng minh em chẳng hề ý nghĩa
Đừng dại khờ trông chờ điều không thể
Người ấy vì em mà thay đổi thói quen
Đừng yêu người thấy tin nhắn từ em
Vẫn kệ mà chơi thâu đêm suốt sáng
Khi đã quên em trong cuộc vui bè bạn
Thì hẳn em trong họ rất tầm thường
Đừng yêu người luôn tỏ vẻ koi thường
Khi nhắc về những người tình cũ
Quá khứ 1 thời còn chăng thèm gìn giữ
Lấy gì tin họ biết quý tương lai
Đừng yêu người mồm mép đỡ tay chân
Nói thì hay nhưng quên ngay tức khắc
Đến lời thề còn không thành sự thât
Những kẻ đó thường 2 mặt vô cùng
Đừng nóng vội gọi ai đó là chồng
Cho dù vì li do gì chăng nữa
Thứ tình cảm chỉ tồn tại dăm bữa
Đừng ngộ nhận gọi đó là tình yêu
Đừng quên rằng phụ nữ có quyền kiểu
Đừng vì cô đơn ma chạy theo tình ái
Đừng sợ lỡ dở mà đưa tay nắm đại
Đừng vì ai mà đánh mất chính mình
Lựa chọn ai đừng nặng quá ngoại hình
Hãy để tâm họ từ những điều nhỏ nhất
Khi ngườita yêu bằng tình cam chân thật
Thì tự khắc họ biet mọi thứ em cần
Hãy bên ng mang cảm giác vững vàng
Luôn lặng im nghe mọi điều em nói
Ở bên hỏi em chẳng cần thay đổi
Em tìm làm chi ngươi đó ở đâu rồi
Sáng tác: ly phương- Trần điệp